- Home >
- Naruto Ngoại Truyện >
- Yêu đơn phương, một người tổn thương, một người khóc (Phần 3)
Tuesday, January 17, 2017
CHƯƠNG 3: SỨ MỆNH TẠI QUỶ QUỐC CỦA TEAM 7
Kakashi đã tới nơi nhưng tất cả chỉ là đống thi thể ngổn ngang, thây chất là liệt. Shion vẫn ngồi đó trong hoang mang và ôm chặt lấy Naruto giữa một vùng máu lênh láng trong tuyệt vọng
Naruto! Em bị làm sao vậy! Thầy Kakashi hốt hoảng chạy tới nắm lấy bàn tay cậu.
Shion! Sao lại xảy ta chuyện này!
Là do em! Tất cả là vì em mà cậu ấy thành ra như vậy! Cô gái khóc nức nở.
Ngay lập tức Kakashi rút ra trong người một túi thuốc và một vài cuộn vải băng. Ông nhanh chóng cởi áo của Naruto đắp thuốc và băng bó cho cậu ở vùng bị thương.
Phù! May mà vết kiếm đâm chưa vào tim nếu không thì nguy rồi! Nói rồi ông khoác lại chiếc áo cho cậu bé rồi.
Lee và Sakura thình lình đáp từ trên cao xuống: Nhiệm vụ đã hoàn thành! Em đã thẩm tra một vài tên và bọn chúng khai rằng là người của Quỷ Quốc. Lee hớn hở nói.
Ơ! Naruto làm sao vậy! Sakura ngạc nhiên hỏi.
Chuyện dài lắm tình hình này chúng gặp khó khăn lớn rồi đây! Tìm một nơi an toàn đã rồi hãy tính! Thầy Kakashi nét mặt căng thẳng.
Kakashi Chắp tay chữ nhất triệu hồi chú chó nghiệp vụ mang thư viện trợ về làng Lá và thông báo tình hình nơi đây.
Kakashi cùng đội của mình nhanh chóng rời khỏi bãi chiến trường hỗn độn tiếp tục hành trình.
Trời đã sắp tối rồi! Chúng ta phải nghỉ thôi!
Lee! Em tìm giúp thầy ít củi khô được không!
Dạ! Được ạ!
Shion! Em chăm sóc cho Naruto nhé để thầy với Sakura đi thám thính tình hình xung quanh.
Dạ! Cô gái gật nhẹ đầu đáp.
Shion tiến đến chỗ Naruto đang nằm. Cô nhẹ nhàng hớt mái tóc rồi nắm lấy tay cậu và cứ nhìn mãi với ánh mắt suy tư sầu muộn. Từ trước tới nay chưa ai từng đối xử với cô đặc biệt như vậy.
Naruto đã suýt phải đổi mạng chỉ vì một người cậu cho là bạn và dường như một điều gì đó khiến Shion đang bị lay động. Cô không tin vào cuộc sống, không tin vào bất cứ điều gì, cô chỉ tin vào chính định mệnh mà cô nhìn thấy. Cậu bé đã cho cô tình người trong cuộc sống mà bấy lâu nay cô đánh mất.
Tất công việc đã xong mọi người quây quần bên đống củi lửa và ăn uống. Chỉ có mình Shion là vẫn ngồi đó bên cạnh Naruto.
Này! Ăn chút gì đi! Sakura đẩy tay cô.
Cảm ơn nhưng mình không đói! Cô từ tốn đáp
Mọi người đã đi vào giấc ngủ để nghỉ ngơi nhưng Shion lại không chợp mắt được. Sau biến cố xảy ra cô càng suy nghĩ nhiều hơn về những chuyện trong quá khứ của mình.
Cô bỏ mặc dân làng bị tàn phá trong sự cầu xin của họ khi bị quái thú tàn phá và không chịu phong ấn lại vì cho rằng họ đáng bị như vậy khi nói cô là thứ nguyền rủa.
Cô xem thường mạng sống của người xung quanh mình và cái chết của họ vì mình đó là một ơn huệ khi mà trong quá khứ cô để họ chiến đấu tới chết cũng không hề cảm thấy biết ơn cũng chỉ vì cô cho rằng họ sống được qua định mệnh là nhờ vào thần lực của cô và chúng chỉ là những kẻ dựa dẫm nhưng hôm nay thì khác.
Không phải lúc nào cô cũng nhìn thấy những người xấu xung quanh chỉ vì người tốt ít hơn nhiều so với người xấu mà thôi!
Lee và Sakura thình lình đáp từ trên cao xuống: Nhiệm vụ đã hoàn thành! Em đã thẩm tra một vài tên và bọn chúng khai rằng là người của Quỷ Quốc. Lee hớn hở nói.
Ơ! Naruto làm sao vậy! Sakura ngạc nhiên hỏi.
Chuyện dài lắm tình hình này chúng gặp khó khăn lớn rồi đây! Tìm một nơi an toàn đã rồi hãy tính! Thầy Kakashi nét mặt căng thẳng.
Kakashi Chắp tay chữ nhất triệu hồi chú chó nghiệp vụ mang thư viện trợ về làng Lá và thông báo tình hình nơi đây.
Kakashi cùng đội của mình nhanh chóng rời khỏi bãi chiến trường hỗn độn tiếp tục hành trình.
Trời đã sắp tối rồi! Chúng ta phải nghỉ thôi!
Lee! Em tìm giúp thầy ít củi khô được không!
Dạ! Được ạ!
Shion! Em chăm sóc cho Naruto nhé để thầy với Sakura đi thám thính tình hình xung quanh.
Dạ! Cô gái gật nhẹ đầu đáp.
Shion tiến đến chỗ Naruto đang nằm. Cô nhẹ nhàng hớt mái tóc rồi nắm lấy tay cậu và cứ nhìn mãi với ánh mắt suy tư sầu muộn. Từ trước tới nay chưa ai từng đối xử với cô đặc biệt như vậy.
Naruto đã suýt phải đổi mạng chỉ vì một người cậu cho là bạn và dường như một điều gì đó khiến Shion đang bị lay động. Cô không tin vào cuộc sống, không tin vào bất cứ điều gì, cô chỉ tin vào chính định mệnh mà cô nhìn thấy. Cậu bé đã cho cô tình người trong cuộc sống mà bấy lâu nay cô đánh mất.
Tất công việc đã xong mọi người quây quần bên đống củi lửa và ăn uống. Chỉ có mình Shion là vẫn ngồi đó bên cạnh Naruto.
Này! Ăn chút gì đi! Sakura đẩy tay cô.
Cảm ơn nhưng mình không đói! Cô từ tốn đáp
Mọi người đã đi vào giấc ngủ để nghỉ ngơi nhưng Shion lại không chợp mắt được. Sau biến cố xảy ra cô càng suy nghĩ nhiều hơn về những chuyện trong quá khứ của mình.
Cô bỏ mặc dân làng bị tàn phá trong sự cầu xin của họ khi bị quái thú tàn phá và không chịu phong ấn lại vì cho rằng họ đáng bị như vậy khi nói cô là thứ nguyền rủa.
Cô xem thường mạng sống của người xung quanh mình và cái chết của họ vì mình đó là một ơn huệ khi mà trong quá khứ cô để họ chiến đấu tới chết cũng không hề cảm thấy biết ơn cũng chỉ vì cô cho rằng họ sống được qua định mệnh là nhờ vào thần lực của cô và chúng chỉ là những kẻ dựa dẫm nhưng hôm nay thì khác.
Không phải lúc nào cô cũng nhìn thấy những người xấu xung quanh chỉ vì người tốt ít hơn nhiều so với người xấu mà thôi!